Icon Collap
...
Trang chủ / Giọt lệ thống hối của người mẹ

Giọt lệ thống hối của người mẹ

giọt lệ thống hối, giọt nước mắt muộn màng, giọt lệ buồn

Con yêu dấu!
Ước gì mẹ có thể có một quyết định khác, để 9 tháng 10 ngày sau mẹ có con, để giờ đây con là một đứa con bé bỏng của mẹ.
“Nếu sinh con ra sẽ giống bố hay giống mẹ nhỉ? Con sẽ là trai hay gái?” Mẹ đã từng đặt những câu hỏi đó biết bao nhiêu lần trong tâm trí mẹ. Nhưng cái con người hèn yếu của mẹ đã cố tình lơ đãng đi mầm sống đang hình thành trong bụng mẹ để sống, và giờ đây cứ mỗi phút giây qua đi mẹ lại dần cảm thấy mất mát và thèm khát sự hiện diện của con .
Mẹ sẽ đặt cho con cái tên là: Vinh sơn – Maria Vũ Trần Ái Nhân nhé! Không biết con của mẹ có đồng ý với cái tên này không?
Ngày đó mẹ chưa biết con đã xuất hiện trong cuộc đời mẹ. Rồi những cơn nôn mẹ cũng không hề hay biết con đã hiện diện trong mẹ. Những cơn đau lưng quằn quại khiến mẹ bắt đầu lo nghĩ. Và cái ngày ấy, cái ngày mẹ quyết định đi chụp X-Quang vì lo cho sức khỏe của mình, thì mẹ biết mẹ đã có con. Cái tâm trạng vừa mừng vừa lo. Mừng vì mẹ đã có con, lo là lời của ông bác sĩ khuyên là mẹ nên bỏ con đi vì chụp X-Quang rất có hại, khiến mẹ không thể không suy nghĩ. Mẹ đã gọi điện, đi hỏi rất nhiều người, mẹ đã lên mạng để kiểm tra thông tin. Rồi cái ngày 19/4 mẹ đã từ chối sự hiện diện của một sinh linh bé bỏng trong cung lòng mẹ.
Mẹ nhớ con nhiều lắm! Tạo nên con mà chưa một phút giây nào chăm sóc con. Yêu thương con mà chưa một lần nào âu yếm con – đứa trẻ của mẹ. Chôn con ngoài đồng, mà chưa một lần nào mẹ thăm viếng con.
Mẹ xin con đừng hờn trách mẹ! Lúc mẹ đi tư vấn bác sĩ, họ nói sinh con ra sẽ bị dị tật, cả bên trong lẫn bên ngoài, lòng mẹ lo sợ. Sợ khi sinh con ra mẹ sẽ vất vả, sợ sinh con ra là một đứa trẻ tàn tật bố sẽ bỏ mẹ. Mẹ muốn giữ đứa con bé bỏng của mẹ để ngày ngày được ôm ấp yêu thương con. Mẹ muốn, muốn lắm con ạ! Nhưng cái quyết định ngu xuẩn đó không thể rời mẹ. Nhưng có lẽ cái lý trí tồi tệ của mẹ lúc nào cũng chiến thắng, đạp lên cả tình mẫu tử ngạo nghễ, để vì tương lai của mẹ.
Con yêu!
Tình yêu của mẹ dành cho con vẫn chưa một phút giây nào thay đổi. Mẹ không phải là người bồng bột khi quyết định bỏ đi giọt máu của mình thì có thể sống bình yên. Trong tâm trí mẹ, vẫn khắc sâu cái ngày mà mẹ hay tin có con, có sự hiện diện của con trên đời này. Và cái ngày đau đớn quằn quại cả thể xác lẫn tâm hồn, khi mẹ đã đẩy con ra khỏi tử cung của mẹ, mẹ vẫn luôn nhớ. Con vẫn là con của mẹ và là em của anh Sơn! Hãy tin điều ấy con nhé!
Mẹ nhớ, có một lần mẹ ngủ mơ. Ngày ấy bà cô ngoại mất, và cũng là ngày con sinh ra, nhưng số phận đã cướp mất con của mẹ. Mẹ rất buồn và đã khóc rất nhiều. Khi mẹ mang con vào nhà thờ làm lễ, khi mẹ mang con đi chôn cũng vào cái giờ mà mẹ đã đi bỏ con. Mẹ không tin đứa con bé bỏng của mẹ đã mất, mẹ đã khóc và không muốn chôn cất con, mẹ không tin con mất và khi đó mẹ đã mang con ra kiểm tra lại một lần nữa. Tay mẹ sờ thấy người con ấm. Mắt mẹ không tin và một lúc sau con đã thoát khỏi cái chết. Mẹ đã vui mừng biết bao nhiêu. Mẹ tỉnh dậy đã kể cho bác và các cô chú của con biết. Không biết là bác và các cô chú của con có mừng thay cho mẹ không, còn mẹ thì rất mừng và nghĩ là con đang sống mẹ tin điều đó.
Bài đọc thêmViết cho bác sĩ phá thai
Mẹ thề mẹ sẽ kể với anh và em của con mà mẹ cũng đang mang trong mình rằng: “Chúng cũng từng có một người anh em ruột chưa bao giờ được sinh ra, nhưng chưa bao giờ nhận yêu thương từ mẹ.” Hãy luôn theo bên mẹ để bảo vệ cho em của con, mẹ sẽ rất đau lòng khi lại một lần nữa mất thêm một đứa con bé bỏng như mẹ đã từng mất con vậy.
Mẹ yêu con!
Mẹ vẫn tin con đang hiện hữu từng ngày trong ngôi nhà của chúng ta. Dù có thể và mãi mãi không bao giờ được gặp con, nhưng cũng hãy cho mẹ được ôm trọn con vào lòng con nhé!
Đã bao nhiêu lần mẹ đau đớn vì biết mình không thể sinh ra con. Đã bao nhiêu lần mẹ gây sự lấy cớ để bố có thể bỏ mẹ, mẹ đã làm đơn ly dị, mẹ đã nhắn tin nói chuyện với người yêu cũ để bố con có thể bỏ rơi mẹ, để bố có thể đi tìm một hạnh phúc khác. Vì mẹ nhiều lần đề cập tới chuyện các anh chị mà bố đã từng bỏ, lần nào mẹ đề cập tới là bố lại nói sang chuyện khác. Mẹ hận vì đã lấy bố. Nhưng rồi mẹ lại suy nghĩ lại, nếu mẹ không lấy bố rồi sẽ có rất nhiều đứa trẻ khác mà bố sẽ lại nhẫn tâm bỏ đi. Mẹ biết gia đình nhà ông nội đang gặp tai họa, mẹ biết bố con đang lạc vào con đường tăm tối. Mẹ biết rằng lòng các con chưa hề yên ổn khi các con chưa được ủi an. Ái Nhân à! Nếu con có gặp các anh chị con thì hãy nhắn giùm mẹ rằng: “Mẹ cũng luôn nhớ về các con, dù mẹ không phải là mẹ của các con, nhưng mẹ sẽ luôn cầu nguyện cho các con. Đừng oán hận ông bà và bác, bố của con, vì mẹ tin một ngày nào đó họ sẽ biết ân hận về lỗi lầm của mình các con à!” Cám ơn con! Mẹ yêu các con rất nhiều! Con ngoan của mẹ.
Tạm biệt và hẹn gặp lại con!
Bài đọc thêm: Mẹ muốn được giao hòa với con
                        

 Nguyệt san số 04 – Hội Mẹ Hằng Cứu Giúp và St.Alfonso

Bình luận
error: Content is protected !!