Icon Collap
...
Trang chủ / Con tuổi vị thành niên của tôi không còn Đức tin , tôi phải làm gì?

Con tuổi vị thành niên của tôi không còn Đức tin , tôi phải làm gì?

Dù con cái đã được nuôi dạy trong đức tin kitô, có nhiều cha mẹ phải đối diện với sự dửng dưng, thậm chí là quay lưng với Chúa của con cái tuổi vị thành niên của mình. Sau đây là một số chỉ dẫn để phúc âm hóa trong chính gia đình mình.

Là cha mẹ, chúng ta có bổn phận trao truyền đức tin cho con cái. Từ thơ ấu, con cái đã theo cha mẹ trên bước đường đức tin, được đi học giáo lý, đôi khi chúng tỏ ta thích thú trước đời sống thiêng liêng. Tuy nhiên đến tuổi vị thành niên, sự thích thú này nhường chỗ cho sự dửng dưng, cho chỉ trích, chúng không còn giữ đạo hoặc xa đạo một thời gian và đôi khi là xa suốt đời. Nhiều cha mẹ đau khổ hoặc chán nản trước tình trạng này: việc trao truyền đức tin hóa ra lại khó khăn, nhiều cha mẹ trẻ tự hỏi làm sao làm cho đức tin trở nên thu hút và sống động nơi con cái mình. 

Dẫn chúng đến gặp Chúa Giêsu

Trước tình trạng này, là cha mẹ trẻ chúng ta nên xem lại: dù con cái đã được đi học giáo lý, đã được nuôi dạy trong đức tin, rất nhiều em khi đến tuổi vị thành niên, chúng thành người “lương dân” trong nghĩa là chúng không còn sự hiểu biết về Chúa Giêsu, về tâm hồn, về gặp gỡ riêng tư với Chúa. Chúa Giêsu chưa là ánh sáng cho cuộc đời của chúng, Chúa Thánh Thần chưa là ngọn lửa nóng bỏng hướng dẫn đời của chúng. Để khơi dậy đức tin của chúng, để hướng dẫn chúng gặp Chúa Giêsu thì chúng ta phải giảng Phúc Âm cho chúng theo nghĩa đen, để tâm hồn của chúng được đụng chạm đến, được quay trở lại, được xuyên thấu như Chúa Giêsu và các thánh Tông đồ đã dạy cho chúng ta (Sách Công vụ 2, 37), vì các cha mẹ phải ý thức trách vụ của mình là người truyền giáo cho chính gia đình mình. Nhưng “dạy giáo lý thì chúng ta biết làm, còn phúc âm hóa thì chúng ta không biết làm!”, một giám mục phụ trách giáo lý tại Pháp đã công nhận như trên.

Chúa Giêsu nói: “Nếu các con không tin vào lời Ta nói thì hãy tin vào các việc Ta làm”. Chúa Giêsu mời gọi chúng ta giới thiệu cho con cái “lương dân” của mình các công việc cứu rỗi của Ngài! Đưa con cái vị thành niên của mình đến nếm, đến nhìn, đến chạm vào tình yêu của Chúa, vào sự cứu rỗi của Chúa, vào dầu thánh của Thần Khí để chúng được mạc khải, được lan tỏa qua các sinh hoạt ngày nay: các buổi lễ, các phiên họp, các buổi canh thức, các nhóm trẻ, các cuộc hành hương, các buổi làm chứng, gặp các nhà truyền giáo, các cha đi giảng… Chúng ta hãy là người đi tìm mạch nước cho con mình bởi vì bây giờ Giáo hội có nhiều cơ hội mạnh mẽ để truyền giáo mà cách này cách kia sẽ hợp cho tâm hồn chúng. 

Các cha mẹ làm “lây lan Chúa”

Hơn bất cứ điều gì, con cái cần nhìn thấy công việc của Chúa Kitô nơi chính cha mẹ mình: làm sao để Chúa chữa lành chúng, giải phóng chúng, hoán cải chúng, làm sao để chúng buông mình để được yêu thương, để được thúc đẩy, soi sáng, được Chúa nắm bắt qua các sự kiện và qua lời cầu nguyện. Các cha mẹ, chúng ta hãy là chứng nhân rõ ràng cho những gì Chúa Giêsu đã cứu và đã biến đổi cuộc đời chúng ta để “đóng góp cho sự ra đời của một vị thánh” như Đức Phanxicô đã trích lời của Thánh Âugutinô, xin cầu bàu để con cái chúng ta “thực hiện được hành động của Chúa Giêsu trong tâm hồn”.

Vì vậy khi vợ chồng là một cộng đồng được cứu thì họ trở nên một cộng đồng đi cứu. Và đây là điều chúng ta làm “lây lan Chúa” cho con cái mình: khi đó chúng sẽ thấy đức tin là di sản quý giá nhất mà chúng ta truyền lại cho chúng.

Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch

Bình luận
error: Content is protected !!