Icon Collap
...
Trang chủ / Mùa lá đổ !

Mùa lá đổ !

mùa lá đổ, sống itnhr thức và cầu nguyện, niềm tin vào Thiên Chúa

Nhiều vùng miền thời tiết phân mùa khá rõ rệt. Ấm-mát đổi nhau, mưa bay thay gió nồm. Cây mùa xuân xanh mướt mắt, hạ sang vươn tàng che ánh nắng. Thu đến lá ngả vàng óng, mơ màng lãng mạn. Cả cánh rừng, hay từng hàng cây bên phố. Nơi công viên, hoặc lưa thưa riêng rẽ, lá mùa thu tạo cho không gian một sắc thái thi vị.

Với loại cây họ lá kim, người ta có thể thấy nó đứng sừng sững xanh tươi bốn mùa, nhưng thực tế lá úa theo chu kì và đặc tính riêng. Vòng đời chuyển luân, xuân sang hạ tới thu vời lá rơi tự nhiên, nơi rừng nhiệt đới cũng thế ” Đố ai quét sạch lá rừng để tôi khuyên gió, gió đừng rung cây”. Đám lá vàng dần rời khỏi cây, rơi lần lượt trước sau, hay ào ào đuổi nhau rồi thưa dần đến gần hết, vài chiếc lá cuối cùng như luyến tiếc chao nghiêng vẫy chào mấy lượt mới đáp đất; đôi ba lá la cà núp lại nơi nhánh rẽ của cây, dùng dằng chẳng muốn lìa cành, dầu vậy vài hôm sau cũng phải chịu úa nhàu hòa điệu với đất bụi, lặng lẽ rơi xuống, tiếp tục sứ mạng giữ ẩm đất mùa khan nước, rồi hóa mùn  bón cây. Và nhờ đó mà cây thảnh thơi để đâm rễ sâu, trụ vững qua gió, khí hanh, chờ điều kiện thuận tiện, đơm mầm mới tươi.

Khi trời dời sang đông, cây cành trơ xương thân trần trụi xám sần sùi yên tĩnh. Lũ chim sẻ tinh ranh tìm thấy thức ăn như sâu bọ hoặc côn trùng trên đó. Cây không còn vẻ ngoài lôi cuốn, không còn dáng sắc để xum xoe khoe khoang, mà đứng e thẹn như một tác giả nào đó đã viết: Bao nhiêu cái đẹp ẩn vào trong, bao nhiêu cái xấu bong ra ngoài ? Cây ẩn mình trong tiết đông, bỏ công khám phá cái đẹp nào đây ! Phải chăng sự can đảm đối mặt gió hanh khô hạn, dốc sức làm việc trong âm thầm mà mạnh mẽ trữ nguồn năng lượng, vững chãi trải gió sương, kiên nhẫn với thời tiết và với chính mình qua thời gian của thu thêm đông rét giá.

Lá rơi, cành in nét bầu trời, đẹp chơi vơi. Còn cây đời anh, đời tôi đã trải bao mùa lá đổ? Vào những khoảnh khắc đau khổ, bạn bè quay lưng, cô đơn, thất bại, bệnh tật, tai nạn, tuổi già, mất người thân… giọt nước mắt chơi vơi chực rơi, đấy có là cơ hội cho tôi nhìn lại mình, có dịp ngắm các ngóc ngách căn nhà tâm hồn, cái ẩn bên trong. Như nhạc sĩ Trịnh công Sơn viết “Mỗi ngày tôi chọn ngồi thật yên, nhìn rõ quê hương rồi nghĩ lại mình, tội chợt biết rằng vì sao tôi sống… ( bài: Mỗi ngày tôi chọn một…)

Mỗi mùa lá đổ mặc nhiên hay minh nhiên cho tôi thêm lần ngẫm lại bản thân, nguyện cho tâm hồn chín đủ, dịu đủ, hiền đủ, cởi mở mà cũng nghiêm túc đủ để hiểu vì sao tôi đến trong đời. Can đảm nhận ra mình đã yêu quá ít mà sợ quá nhiều nên khi cây đời mình bị trút lá thì phân vân ngại ngần. Vẫn nhớ nhung sự hãnh diện kiêu sa với những thành tựu của bao lớp lá dáng phong liêu một thời, nay liu xiu rơi xuống đôi khi gây bức xúc, khó đón nhận cái ý nghĩa rằng bao nhiêu lá đổ là bấy nhiêu mùn bón mỹ miều cho cây vươn rộng dài vững chãi trong tương lai.

Người Kitô hữu, không những ngắm nhìn quê hương trên trái đất, mà còn hướng tới quê hương mai này. Quê trần, nơi tôi bước vào đời, trong vòng tay mẹ cha và người thân, tôi hưởng nếm hương vị ngọt bùi của niềm vui, hạnh phúc, sự mến thương, cũng như trải qua học tập rèn luyện, thử nghệm, va vấp, gian lao khó nhọc, tranh đấu để sống. Và quê trời, một khi chân rời cõi trần, thì hân hoan chạm vào đích tới : quê trời.

Mùa vọng, cũng là một cách thức mùa lá đổ. Cây đời tôi có dịp để phủ một màu xám khói lam chiều, trong tĩnh lặng nội tâm tôi điều chỉnh lại mình, để trở nên tốt hơn, sáng trong hơn, can đảm hơn, và nghĩa tình hơn với tha nhân với cuộc đời với Thiên Chúa.

Bạn đã sẵn lòng sống mùa lá đổ của mình chứ. Nguyện cho cây đời tôi, và chúc cây đời bạn nhận ra ngày Chúa đến viếng thăm (Lc19,44b).

Sr. Mky’  SPC, mùa Vọng 2020

Bài đọc thêm: Tình yêu lớn hơn đau khổ 

Nguồn: tonggiaophanhanoi.org

Bình luận
error: Content is protected !!