Hỏi : Nếu Chúa đầy lòng thương xót, và hay tha thứ, thì cần gì phải đi xưng tội với ai nữa ?
Trả lời : Trước khi trả lời câu hỏi trên, thiết tưởng cần nói qua về thực trạng của tội và hậu quả của tội.
I- Thực trạng của tội
Theo Thánh Phaolô dạy thì “ vì một người duy nhất mà tội lỗi đã xâm phập trần gian, và tội lỗi gây nên sự chết; như thế , sự chết đã lan tràn tới mọi người, bởi vì mọi người đã phạm tội.” ( Rm 5: 12)
Nói khác đi, vì Adong bất tuân lệnh cấm của Thiên Chúa khi ăn trái cấm nên tội và sự chết đã xâm nhập trần gian và để lại hậu quả khốc hại cho toàn thể nhân loại sinh ra trong trần thế này.
Như thế, tội là nguyên nhân chính gây ra sự chết cho con người. Sự chết này không những chỉ về mặt thể lý mà nghiêm trọng hơn là chết về mặt thiêng liêng trong viễn ảnh phải xa lìa Thiên Chúa là cội nguồn của mọi vinh phúc hoan lạc…Thiên Chúa là Cha nhân lành đã quá yêu thương khi tạo dựng con người và còn yêu thương hơn nữa khi cứu chuộc con người nhờ Chúa Cứu Thế Giêsu, “ Đấng đã hiến mạng sống mình làm giá chuộc cho muôn người”.( Mt 20 :28).
Nhưng cái chết của Chúa Giêsu chỉ có mục đích cứu con người khỏi chết về mặt thiêng liêng chứ không cứu con người khỏi chết về mặt thể lý, cũng như không tiêu diệt hết mọi mầm mống của tội lỗi có trên trần gian này. Nghĩa là dù Chúa đã chịu khổ hình thập giá và đã thực sự chết vì tội lỗi loài người, nhưng Chúa không biến đổi con người đến mức không còn biết tội là gì nữa. Trái lại, tội vẫn là một thực thể (entity) và một thực tế ( reality)trong trần gian cũng như trong bản thân mỗi người chúng ta , một sự thật mà không ai có thể chối hay phủ nhận như Thánh Gioan đã quả quyết :
“ Nếu chúng ta nói là chúng ta không có tội
Chúng ta tự lừa dối mình
Và sự thật không ở trong chúng ta.” ( 1 Ga 1:8)
Sở dĩ còn tội vì con người vẫn còn ý chí tự do ( free will) mà Thiên Chúa vẫn luôn tôn trọng cho con người sử dụng để hoặc chọn lựa xa lánh tội hay cứ buông chiều theo tính xác thịt mà phạm các thứ tội như thánh Phaolô đã liệt kê trong thư gửi tín hữu Galat như sau :
“ Những việc do tính xác thịt gây ra thì ai cũng rõ. Đó là : dâm ô, ô uế, phóng đãng, thờ quấy, phù phép, hận thù, bất hòa, ghen tương, nóng giận, tranh chấp, chia rẽ ,bè phái, ganh tỵ, say sưa , chè chén, và những điều khác giống như vậy. Tôi bảo cho mà biết như tôi đã đã từng bảo : những kẻ làm các điều đó sẽ không được thừa hưởng nước Thiên Chúa.”( Gl 5: 19-21)
Bài đọc thêm: Phải làm gì khi sợ đi xưng tội
Danh sách tội trên đây không bao gồm tất cả mọi tội con người ngày nay đang phạm ở khắp mọi nơi như trộm cướp , bất công, bóc lột, hà khắc, gian ác, giết người, buôn bán phụ nữ và trẻ em cho kỹ nghệ mãi dâm vô cùng khốn nạn, cờ bạc, gian dâm, ngoại tình, phá thai, không có thì giờ lo việc thờ phượng ( dự lễ ngày Chúa Nhật và các ngày Lễ trọng) nhưng lại có dư giờ đi du hí ở những nơi tội lỗi , nhẩy nhót, nhậu nhoẹt, cờ bạc hoặc đi thi “đôi chân ngà” ( khiêu vũ của những người xồn xồn no cơm dửng mỡ, vui chơi dâm dật mất nết…)
Tất cả các tội trên đây đều chống lại Thiên Chúa là tình thương, là sự thật, là công minh chính trực, là Chân Thiện Mỹ tuyệt đối.Tội lỗi cũng xúc phạm đến tha nhân cũng như chống lại chính lý trí và lương tâm của bản thân mình như giáo lý Giáo Hội dạy. ( x. SGLGHCG, số 1849-50)
Đó là thực trạng của tội lỗi con người đã và đang phạm từ xưa đến nay ở khắp mọi nơi..
II- Tại sao phải xưng tội theo Giáo Hội dạy ?
Thiên Chúa là Cha rất nhân lành , Người “chậm bất bình và giầu tình thương”( Tv 103 :8) nhưng cho được hưởng tình thương ấy của Thiên Chúa, thì điều kiện duy nhất là phải xa tránh mọi tội lỗi vì chỉ có tội mới tách con người ra khỏi tình thương của Thiên Chúa. Tuy chê ghét tội lỗi, nhưng Thiên Chúa lại yêu thương kẻ có tội biết sám hối để xin Người tha thứ. Đó là lý do vì sao Chúa Cứu Thế Giêsu đã đến trong trần gian “.. để cứu cái gì đã hư mất” ( Mt 18: 11) Trong sứ mạng đó, Chúa đã đi tìm kẻ tội lỗi, kêu gọi họ sám hối để được tha thứ, ví như thầy thuốc đi tìm bệnh nhân để cứu chữa, chứ không tìm người khỏe mạnh không cần thầy thuốc.( x Mt 9: 12). Và đó cũng là lý do vì sao Chúa Giêsu, sau khi từ cõi chết sống lại, đã lập bí tích hòa giải để ban quyền tha tội trước tiên cho các Tông Đồ và cho Giáo Hội ngày nay như ta đọc thấy trong Tin Mừng Thánh Gioan:
“ Anh em tha tội cho ai thì người ấy được tha
Anh em cầm giữ ai thì người ấy bị cầm giữ.” ( Ga 20: 21)
Đây là nền tảng của bí tích Hòa giải mời gọi mọi người chúng ta chậy đến để xin Chúa tha thứ mọi tội lỗi chúng ta chót mắc phạm vì yếu đuối con người, vì gương xấu của thế gian và nhất là vì sự cám dỗ tinh quái của ma quỉ, ví như “ sư tử gầm thét rảo quanh tìm mồi cắn xé” mà Thánh Phêrô đã cảnh giác.( 1 Pr 5: 8)
Giáo lý của Giáo Hội phân biệt hai loại tội năng và nhẹ như sau :
Tội trọng (mortal sin) phá hủy hoàn toàn đức ái trong tâm hồn con người do một vi phạm nặng nề đối với luật của Thiên Chúa.Tội trọng làm cho con người quay lưng lại với Thiên Chúa là cùng đích tối hậu và là vinh phúc của con người….tội nhẹ ( venial sin) vẫn để cho đức ái tồn tại mặc dù nó đã xúc phạm và làm tổn thương đức ái” ( x SGLGHCG số 1855).
Cũng theo giáo lý của Giáo Hội, thì tội trọng có thể đưa đến hình phạt hỏa ngục nếu hối nhân chết không kịp sám hối và chạy đến xin Chúa tha thứ qua bí tích hòa giải (xưng tội) ( x. SGLGHCG số 1033-35)
Chúa nhân hiền luôn sẵn lòng tha tội cho con người, nếu kẻ có tội nhận biết điều mình đã làm là sai trái là tội lỗi. Nhận biết rồi nhưng còn tin tưởng nơi lòng khoan dung của Chúa để chậy đến xin Người tha thứ, thì chắc chắn Người sẽ thứ tha cho..
Bài đọc thêm: Bản xét mình xưng tội cho giới trẻ
Đàng rằng phạm tội mất lòng Chúa thì chỉ có Chúa tha thứ mà thôi. Nhưng Người đã lập bí tích hòa giải để ban quyền tha thứ ấy trước tiên cho các Tông Đồ và ngày nay cho Giáo Hội, nên không thể nói rằng chỉ cần xưng tội với Chúa là đủ như anh em Tin Lành chủ trương.Nếu thế là đủ, thì Chúa Giêsu đã không cần lập bí tích hòa giải làm gì nữa. Nhưng vì Chúa đã lập bí tích này, nên ai muốn nhận ơn tha tội của Chúa thì phải đến với bí tích hòa giải là phươnng tiện hữu hiệu duy nhất mà Chúa Giêsu đã thiết lập để giúp con người nối lại tình thương với Thiên Chúa, sau khi đã làm thương tổn hay cắt đứt tình thương ấy bằng các tội nặng nhẹ đã phạm vì yếu đuối con người. Chỉ có Giáo Hội Công Giáo và Giáo Hội Chinh Thống Đông Phương có bí tích đặc biệt này mà thôi. Dĩ nhiên cả hai Giáo Hội còn có tất cả các Bí Tích hữu hiệu khác như Rửa tội, Thêm sức, Thánh Thể, xức dầu bênh nhân, Truyền Chức Thánh và Hôn phối, trong khi đa số các giáo phái chưa hiệp thông với Giáo Hội Công Giáo chỉ có Phép rửa mà thôi
Nhưng được tha tội qua bí tích hòa giải rồi thì phải cố gắng, quyết tâm từ bỏ tội lỗi, để bắt đầu một tiến trình biến đổi (conversion) nội tâm để trở nên hoàn hảo, nên thánh như Chúa mong muốn nơi mỗi người chúng ta khi Người kêu gọi: “ Anh em hãy nên hoàn thiên như Cha anh em trên trời là Đấng hoàn thiện” ( Mt 5:48).
Nói khác đi, ta không thể lấy cớ Chúa giàu tình thương và hay tha thứ để chỉ xin Chúa tha thứ mà không cần xưng tội với một linh mục nào -hoặc tệ hại hơn nữa- là cứ ngoan cố phạm tội vì nghĩ rằng Chúa rất nhân từ nên sẽ Người tha thứ hết.. Chúa nhân hiền, đầy lòng thương xót và hay tha thứ : đúng. Nhưng Chúa lại chê ghét tội lỗi vì mọi tội đều xúc phạm đến tình thương, lòng nhân ái, sự thánh thiện và công bình của Người. Người yêu thương kẻ có tội biết sám hối xin tha thứ , nhưng Người cũng muốn kẻ có tội phải quyết tâm từ bỏ tội lỗi sau khi được tha. Bằng cớ là khi bọn Pha-ri-sêu dẫn một phụ nữ bị bắt đã phạm tội ngoại tình đến xin Chúa xét xử, xem Chúa có cho ném đá chết theo luật Mai-sen hay tha bổng, Chúa Giêsu đã không nói: Chị an tâm về đi, và lần sau còn phạm tội này, thì lại đến với tôi, tôi sẽ tha cho. Ngược lại, Chúa đã bảo chị kia thế này : “ Tôi cũng vậy, Tôi không lên án chị đâu. Thôi chị về đi và từ nay đừng phạm tội nữa.” ( Ga 8 :11). Tôi không lên ái chị như bọn Pha-ri-sêu muốn ném đá chị, nhưng chị phải chừa tội, đừng tái phạm nữa. Đó là ý Chúa muốn nói với phụ nữ kia và với mọi người chúng ta ngày nay. Lại nữa, sau khi chữa lành cho một người đau ốm nằm bên hồ nước Bết-da-tha, Chúa Giêsu sau đó đã gặp lại người này trong Đền Thờ và Chúa đã nói với anh ta như sau : “ Này, anh đã được khỏi bệnh.Đừng phạm tội nữa kẻo lại phải khốn hơn trước.” ( Ga 5 : 14)
Như thế, những ai cứ đi hàng hai phạm tội rồi đi xưng tội và không quyết tâm chữa tội để lại tiếp tục phạm tội nhiều lần nữa, thì hãy nghe lời Chúa nghiêm khắc cảnh cáo như sau :
” Ta biết các việc ngươi làm : người chẳng nóng mà cũng chẳng lạnh. Phải chi ngươi lạnh hẳn hay nóng hẳn đi. Nhưng vì ngươi hâm hâm chẳng nóng chẳng lạnh , nên Ta sắp mửa ngươi ra khỏi miệng Ta.” ( Kh 3 :15-16)
Các lời Chúa trích dẫn trên đây đã rõ ràng nói cho chúng ta biết điều rất quan trọng này : là phải chừa tội, không được tái phạm để tránh những hậu quả lớn lao hơn nếu cứ quen phạm tội, vì tội lỗi có thể là nguyên nhân gây ra những đau khổ bi thảm to lớn cho con người.
Kinh Nghiệm thực tế trong cuộc sống ngày nay cũng đủ chứng minh điều này: cứ sống bằng nghề trộm, cướp sẽ có ngày bị bắn chết khi cướp nhà băng hay vào nhà ai để ăn trộm. ( nhà người Mỹ thường có súng và chủ nhà được phép bắn chết kẻ vô cớ đột nhập vào nhà người ta). Cứ ngoại tình cũng sẽ có ngày mất mạng khi vợ hay chồng người ta khám phá ra và trừng phạt kẻ dâm phu hay dâm phụ. ( chuyên rất thường xảy ra ở Mỹ) Lại nữa, cứ lái xe ẩu, chạy quá tốc độ , hoặc vượt đèn đỏ sẽ có ngày gây tử vong cho chính mình và cho người khác.
Tóm lại, Chúa là Cha cực tốt cực lành. Người yêu thương kẻ có tội và muốn kẻ có tội ăn năn để được tha thứ. Nhưng Chúa đã ban quyền tha thứ này cho Giáo hội nên chúng ta phải siêng năng chạy đến với Chúa qua bí tích hòa giải. Nghĩa là không thể nói như anh em Tin lành rằng chỉ cần xưng tội với Chúa chứ không xưng tội với người có quyền tha tội nhân danh Chúa ( in personna Christi) là Giám mục và Linh mục.Cũng cần nói thêm là các tư tế này, vì là con người nên không tránh được những khuyết điểm.Nhưng cho dù bất xứng đến đâu, mà khi nhân danh Chúa Kitô để tha tội cho ai thì người đó vẫn được tha như Chúa đã hứa.( cf. Ga 20:21).
Vậy người tính hữu chúng ta hãy siêng năng chạy đến với Chúa qua bí tích hòa giải là phương tiện hữu hiệu giúp ta lấy lại tình thương của Chúa sau khi đã đánh mất vì tội nặng nhẹ đã phạm.