Lên lớp 8, lúc đó tôi 14 tuổi, đó là giai đoạn tôi bước vào tuổi dậy thì. Tôi thấy hoang mang trước sự phát triển của cơ thể mình và tôi cũng bắt đầu tò mò về nó. Tôi thấy mình dễ bị kích thích và hay hưng phấn. Ngoài ra, tôi còn tìm và xem những hình ảnh nhạy cảm trên tivi, nghe những từ ngữ nhạy cảm, suy nghĩ và tưởng tượng những hình ảnh xấu trong đầu để được thỏa mãn bản thân. Tôi vừa tò mò về người phụ nữ, vừa tò mò về chính bản thân tôi, và rồi tôi càng bị cuốn sâu vào thế giới tình dục. Tình trạng này kéo dài cho đến khi tôi học hết cấp ba. Tôi ham muốn nhưng lại nhút nhát, sợ sệt nên tìm mọi cách để giấu kín sự ham muốn, không cho người khác biết. Chính nỗi sợ sệt đã làm cho sự ham muốn cắm rễ, ăn sâu và lớn dần trong con người tôi. Tôi đã tạo ra một vỏ bọc hoàn hảo bằng một vẻ bề ngoài hiền lành, ít nói, dễ thương, để không ai có thể biết được tôi là một kẻ đang bị nghiện tình dục nặng.
Bài đọc thêm: Đôi môi đổi màu – Phần III
Bước vào môi trường đại học và sau đó là vào môi trường làm việc, bệnh nghiện tình dục của tôi nặng thêm và tiến tới một cấp độ cao hơn. Tôi đã biết đến “tự sướng”. Lần đầu tiên, tôi biết “làm chuyện ấy,” đó là khi tôi đang học kì hai của năm thứ hai đại học. Trong một căn nhà trọ khép kín, vào một buổi trưa sau khi đã ăn cơm xong, tôi lên giường và nằm xem điện thoại. Tôi bị kích thích bởi những hình ảnh nhạy cảm trên mạng. Một ham muốn xác thịt trỗi dậy và dâng cao, tôi cố gắng kiềm chế để không phạm tội. Nhưng đứng trước đòi hỏi cấp bách đó, vả lại bản thân quá yếu đuối nên sau một giây lát chiến đấu trong yếu ớt, tôi đã gục ngã và chiều theo ham muốn đó. Cảm giác ban đầu là sung sướng lạ thường nhưng nó rất ngắn ngủi. Sau khi thỏa mãn xong, một cảm giác tội lỗi nặng nề đè lên tôi. Tôi hận và trách móc bản thân mình vì có hành động sai trái đó và cảm thấy xấu hổ, mặc cảm về tội lỗi của mình.
Kể từ đó, tôi đã “tự sướng” nhiều hơn. Việc có điện thoại và sống một mình càng tạo điều kiện thuận lợi cho tôi làm chuyện đó. Ban đầu thì mỗi ngày một lần, sau tăng dần lên mỗi ngày hai lần, rồi dần dần lên ba lần, thậm chí có ngày tôi làm chuyện đó nhiều lần. Đan xen với chuyện đó là những cái nhìn, những tư tưởng, tưởng tượng xấu xa và những lời nói bậy bạ để làm sao thỏa mãn được cơn nghiện tình dục đang đòi hỏi nơi mình. Trong khoảng thời gian học đại học và đi làm, tôi đã “tự sướng” không biết bao nhiêu lần. Nhiều lần tôi đã cố thoát ra mà không sao thoát được.
Bài đọc thêm: Con Nghiện – Phần I
Kính mời quý độc giả đón đọc phần III
Hoàng Nguyên
nguồn: svconggiao.net