Icon Collap
...
Trang chủ / Con Nghiện – Phần VI

Con Nghiện – Phần VI

Thế nhưng, với ơn Chúa giúp, tôi vượt qua nỗi sợ hãi đó và can đảm viết ra hết. Và quả thật, khi viết để “xả rác” tính dục, một lần nữa tôi đã phải đối diện với những hình ảnh gợi cảm, những cảnh tượng xấu, những tưởng tượng bẩn thỉu, những ham muốn xác thịt trỗi dậy một cách mạnh mẽ…. Tôi như đang phải sống lại quá khứ đen tối đó một lần nữa. Lại một lần nữa, tôi đi sâu vào trong thế giới tăm tối, bẩn thỉu, dơ dáy đó. Tôi khó chịu, bối rối và sợ hãi vô cùng. Tôi không muốn mình là một kẻ nghiện tình dục một giây phút nào nữa. Lúc đó tôi làm bài mà không dám nhìn lên Chúa, cảm giác xấu hổ, mặc cảm tội lỗi lại ùa về. Tôi tìm đến vị đồng hành để kêu cứu, và rồi được ngài trấn an rằng: “Hãy bình tĩnh, chính lúc này con phải cho nó ra. Hãy dâng lên cho Chúa những ham muốn đó, hãy chấp nhận để cho những ham muốn đó trỗi dậy, thay vì chiều theo ý nó thì hãy hóa giải nó trong ý thức và hơi thở như đã được hướng dẫn. Nếu đòi hỏi của nó quá cao thì kết hợp thêm cả thể dục thể thao, vận động mạnh để hóa giải năng lượng này.” Thế là với một quyết tâm chừa bỏ bệnh nghiện tình dục. Tôi can đảm viết ra tất cả. Vừa viết bài tôi vừa tập làm chủ và điều tiết những ham muốn của mình một cách ý thức. Và tôi đã làm được điều này.
Bài đọc thêm: Con Nghiện – Phần V

Con Nghiện Phần VI

Chưa dừng lại ở đó, viết ra đã là một áp lực kinh khủng rồi, bây giờ để cho người khác biết mình là kẻ nghiện tình dục quả là một sự xấu hổ vô cùng. Lần đầu tiên, khi trả bài cho vị đồng hành, tôi rất xấu hổ khi ngài biết được đống rác tình dục trong tôi. Trong người tôi nơm nớp một nỗi lo sợ sẽ bị la mắng. Tôi cúi gằm mặt xuống vì không dám đối diện với ngài. Nhưng sự thật không như tôi nghĩ, vị đồng hành ôn tồn bảo tôi bình tình cố gắng viết lại, viết rõ ràng và chi tiết hơn, mới hóa giải được những năng lượng kí ức đang tồn đọng bên trong. Nghe xong những lời đó, tôi chao đảo, người tôi như run lên. Tôi không thể nói được lời nào, bởi vì mới viết như thế mà tôi đã khó chịu lắm rồi, giờ viết chi tiết hơn chắc tôi chết vì kiệt sức mất. Nhưng chính lúc đó, ngài ân cần động viên tôi, mời gọi tôi can đảm cố gắng. Và nhờ vậy, tôi thêm tự tin và quyết tâm hơn để chữa bệnh. Và dần dần, sau mỗi lần gặp, vị đồng hành thường mang lại cho tôi niềm vui và hạnh phúc để quyết tâm làm bài tốt hơn.

Đối với anh chị em trong nhà tĩnh tâm cũng vậy, lúc đầu tôi rất xấu hổ và rất sợ mọi người biết vấn đề của tôi. Tôi giấu không cho mọi người biết mình là một kẻ nghiện tình dục. Quá khứ của tôi đã chìm trong dục vọng, lại còn mang trong người một mặc cảm tội lỗi vô cùng lớn, tôi sợ mọi người biết, tôi không dám chia sẻ với ai. Tôi càng hoảng loạn hơn khi nghe một số bạn nữ hỏi tôi về phần tình dục. Đó thực sự là một ác mộng vì bệnh của tôi lại liên quan đến phụ nữ. Vì tôi sợ họ sẽ lên án, chế giễu, phân biệt đối xử với tôi và kinh tởm về tôi. Nhưng ngược lại, họ đồng cảm và động viên tôi, chia sẻ và cho tôi những trải nghiệm của họ với những lời khuyên chân thành. Từ đó, tôi tự tin chia sẻ về vấn đề này với họ mà không một chút e ngại nào. Tôi nghiệm ra một điều rằng trong quá trình làm bài, càng chia sẻ thì mình càng thấy nhẹ nhàng hơn, càng chia sẻ thì bệnh mới nhanh khỏi. Qua đây, tôi cũng ý thức được chính gia đình tĩnh tâm đã giúp tôi rất nhiều trong quá trình chữa lành căn bệnh của tôi.
Bài đọc thêm: Con Nghiện – Phần IV

Kính mời quý độc giả đón đọc phần VII

Hoàng Nguyên
nguồn: svconggiao.net

 

 

 

Bình luận
error: Content is protected !!