Tôi không có tuổi thơ trong sáng như các bạn. Tôi biết đến “chuyện người lớn” khi mới sáu tuổi. Với một đứa trẻ, đó là cái tuổi vô tư, hồn nhiên, bắt đầu bước vào học đường với biết bao ước mơ tươi đẹp. Còn với tôi, nó là…
Con người ai cũng có những phút giây lầm lỡ. Những lầm lỡ đó thường do chính bản thân mình tạo ra nhưng cũng có khi khởi đi từ lầm lỡ của người khác để rồi bản thân mình không thể vượt thắng được mà cứ trượt dài trên lầm lỡ đó. Tôi cũng vậy, là một cô bé bị lạm dụng tình dục từ nhỏ, tôi đã tự biến mình thành một kẻ nghiện tình dục suốt mười tám năm qua. Trong quãng thời gian đó, cuộc sống của tôi dường như bế tắc và không có lối thoát. Cho đến khi tôi được Chúa ra tay tháo bỏ xiềng xích tội lỗi và đem lại phẩm giá làm con Thiên Chúa, tôi mới được giải thoát thực sự.
Bài đọc thêm: Con Nghiện phần VII
Tôi không có tuổi thơ trong sáng như các bạn. Tôi biết đến “chuyện người lớn” khi mới sáu tuổi. Với một đứa trẻ, đó là cái tuổi vô tư, hồn nhiên, bắt đầu bước vào học đường với biết bao ước mơ tươi đẹp. Còn với tôi, nó là một màu xám xịt, tâm hồn tôi đã bị nhuộm đen bởi những lầm lỗi của người anh trai. Từ lúc sáu tuổi, tôi đã bị người anh trai mình lạm dụng tình dục mỗi khi bố mẹ không có nhà. Khi đó anh trai tôi đang tuổi dậy thì, cái tuổi bắt đầu tò mò, muốn tìm hiểu về giới tính và tôi đã trở thành vật thí nghiệm cho anh. Anh bắt tôi nằm để anh đụng chạm cơ thể cho đến khi thỏa mãn mới buông tha. Tôi không nhớ nổi anh đã làm như vậy với mình trong bao lâu nữa, có lẽ là trong suốt một thời gian khá dài, vì không ai biết chuyện này cả.
Bài đọc thêm: Bóng đen và kim tiêm phần III
Tuy tôi không bị tổn hại hay đau đớn về mặt thể xác nhưng tinh thần tôi thì bị khủng hoảng thực sự. Tôi rất sợ hãi và luôn trốn tránh anh mỗi khi ở nhà một mình. Tôi sợ hành vi bậy bạ đó của anh nhưng lại chẳng làm cách nào để có thể thoát khỏi tay người anh thú tính của mình. Suốt những năm tháng tuổi thơ, mọi thứ cứ diễn ra như thế, tôi thường xuyên phải làm nô lệ tình dục cho anh trai. Tôi không đủ cam đảm để nói cho bố mẹ biết, cứ sống trong sợ hãi và lo lắng như thế. Tôi căm ghét anh vì tại anh mà tôi không còn được vô tư, trong sáng như những đứa trẻ khác. Anh đã cướp đi sự đẹp đẽ của tuổi thơ tôi. Sau thời gian bị anh lạm dụng, tâm lý tôi dường như thay đổi, tôi trở nên khép kín, ít nói, trầm tư, hay lo sợ và buồn chán hơn.
Vì bị kích thích từ nhỏ nên tôi cũng bắt đầu tò mò tìm hiểu về giới tính từ rất sớm. Trong một lần đi tắm, tôi tình cờ phát hiện ra việc “tự sướng”. Nó mang lại một vài giây khoái cảm, thích thú và sau đó là một cảm giác tội lỗi, căm ghét bản thân đè nặng lên tinh thần tôi. Nó khiến tôi trở nên xấu xa như người anh của mình. Thế nhưng, tôi chẳng thể vượt thắng được sức hấp dẫn mãnh liệt của việc làm kia, ngựa quen đường cũ, tôi đã tìm đến việc “tự sướng” mỗi khi buồn chán để tìm kiếm một chút niềm vui nho nhỏ cho cuộc sống.
Kính mời quý độc giải đón đọc phần II
Thủy Tiên
Nguồn: svconggiao.net