Trở về phòng, tôi miên man đi tìm câu giải thích cho hiện tượng kỳ cục này. Sau mấy hôm vất vả tìm kiếm thủ phạm, nhưng tôi vẫn chưa thể tìm ra lời giải cho mình. Trong khi đó, sự bực bội trong tôi lại gia tăng. Tôi quyết định gặp người hướng dẫn để tìm kiếm sự trợ giúp, vì cảm thấy mình đang căng thẳng và nguy cơ tôi mất kiểm soát sắp xảy đến. Vả lại, các bạn trong phòng cũng nói cho tôi hay rằng người bạn đó cũng có những biểu hiện hoảng sợ khi đối mặt với tôi. Tôi tìm đến với người hướng dẫn.
Bài đọc thêm: Tôi muốn vặn cổ nó phần I
Trong lần gặp thứ hai này, người hướng dẫn yêu cầu tôi, tìm về miền ký ức, để nhớ lại những khuôn mặt đã từng một thời làm cho tôi đau đớn, tức tối từ trước đến nay. Tôi quay trở về phòng, và đắm mình trong suy nghĩ để tìm về những khuôn mặt đã để lại cho tôi những bức tức, khó chịu và cả sự căm thù nữa. Sau một khoảng thời gian để nhớ lại, để liên tưởng, lập tức những khuôn mặt đó đã xuất hiện khá nhanh. Đối với tôi, việc này xem ra khá đơn giản, vì những kẻ thù của tôi thì không nhiều lắm. Và kẻ thù đầu tiên, nổi bật nhất của tôi đã xuất hiện. Kẻ thù đó không ai khác mà chính là chị gái của tôi, người luôn áp đặt và bắt tôi phải làm theo ý của chị. Tôi căm thù chị. Nghĩ về chị, tất cả khuôn mặt đó được tái hiện rất nhanh trong tâm trí tôi. Những gì mà chị tôi làm cho tôi bỗng nhiên trở nên sống động trước mắt tôi, dường như không thiếu một kỷ niệm nào. Sau khi tua lại một lần ký ức về người chị của mình, tôi ngộ ra một chân lý, đó chính là khuôn mặt của chị gái tôi rất giống với khuôn mặt người bạn mà tôi đang căm tức : nhất là ánh mắt và cái nhìn của người này sao mà giống với ánh mắt và cái nhìn của chị gái tôi, người đã gây ra bao tổn thương, tức tối trong tôi.
Được soi sáng bởi việc nhớ lại khuôn mặt người chị gái của mình, tôi thoát dần ra khỏi sự ác cảm với người bạn đáng thương. Tôi tâm sự với bạn đó nỗi niềm cảm xúc của mình. Chúng tôi lại trở nên bạn thân của nhau và cùng giúp nhau trong tiến trình chữa trị. Giờ thì người bạn của tôi đã tốt nghiệp ra trường và đang làm việc tại Thượng Hải. Còn tôi thì đã rời Hà Nội để tìm cho mình một hướng đi khác. Tuy xa nhau, nhưng tình bạn của chúng tôi vẫn luôn được nuôi dưỡng. Có lẽ nhờ sự ác cảm vô lý đó mà tôi càng hiểu về những sự phi lý trong những tương quan thường nhật của mình và tình thân chúng tôi mới được đậm đà, thắm thiết như vậy cho đến ngày nay.
Bài đọc thêm: Nơi con thăm lại chính mình !
Nhưng điều mà tôi được soi sáng nhiều nhất trong mối quan hệ này, chính là các mối quan hệ và những ký ức của quá khứ………………………………………………….
Kính mời quý độc giả đón đọc phần II
Cao Bình Xuyên
Nguồn: svconggiao.net