Icon Collap
...
Trang chủ / Thuyền lớn bị đắm – Phần I

Thuyền lớn bị đắm – Phần I

Người ta vẫn thường nghĩ rằng, chỉ khi vấp phải những phong ba, bão tố, sóng lớn, đá ngầm, bị va chạm mạnh với thuyền khác hay bị tấn công bởi các vũ khí hay công cụ mạnh, thì thuyền mới có thể bị nhấn chìm. Điều đó thật hiển nhiên. Nhưng trong thực tế, có những thuyền đang đi bỗng nhiên bị chìm dần xuống nước, mà nguyên nhân tìm thấy chỉ vì những lỗ nhỏ, khiến nước tràn vào trong thuyền từ từ mà người ta không biết. Cuộc đời tôi cũng vậy. Mãi đến khi thuyền gần chìm mới nhận ra sự thật này.

Sau khi tốt nghiệp trung học phổ thông, tôi được mời gọi bước theo Đức Giê-su Ki-tô trên con đường mến Thánh Giá, trong đời sống thánh hiến. Thấm thoát 18 năm đã trôi qua. Nhìn lại hành trình đã đi, bên ngoài, thì ai cũng thấy tôi sống vui vẻ, lạc quan, hòa đồng, hạnh phúc với mọi người. Nhưng bên trong, tôi luôn cảm thấy một nỗi trống vắng, cô độc, lạc lõng và đầy những sợ hãi vây hãm. Có những lúc, chẳng có chuyện gì mà tôi cứ phải khóc rống lên như một trẻ nhỏ bị đánh oan vậy. Mỗi lần đi học là trong tôi lại cảm thấy sợ hãi, không muốn đi học. Cứ khi làm bài thì tôi lại có cảm giác bất an lo lắng, hoảng loạn. Rồi mỗi lần gặp chị Giáo, tôi lại nơm nớp, âu lo, mệt mỏi, vì không mấy khi tôi tìm được cảm giác an toàn. Và tôi đã sống trong tình trạng bi đát này trong suốt 18 năm, nhiều lúc tôi cảm thấy mệt mỏi, chán nản và muốn bỏ cuộc.

Bài đọc thêm: Cầu nguyện – rao giảng – chữa lành !

Con thuyền bị đắm - Phần I

Nhưng rồi một ánh sáng đã đến và chiếu rọi trên cuộc đời tôi. Trong kỳ tĩnh tâm năm của nhà dòng, được  phép chị Tổng, tôi đã trải qua kỳ tĩnh tâm năm tám ngày và sau đó được thêm tám ngày nữa để bước vào hành trình khám phá và chữa lành những trục trặc, bất ổn, do những lo lắng sợ hãi nơi mình gây ra, tại Klong, Đà Lạt. Hành trình này khá đặc biệt, vì không chỉ có vị đồng hành trợ giúp, cùng với nhiều chị em khá đặc biệt trong dòng mà còn có các thành viên của những dòng khác cùng tham dự. Qua chia sẻ, gợi ý của một số vị hữu trách trong dòng cũng như vài bạn bè thân quen với người đồng hành, tôi hy vọng và mong đợi rất nhiều trong hành trình sa mạc lần này.

Những ngày tĩnh lặng và được dìm sâu trong Chúa Thánh Thần, với sự hướng dẫn của người đồng hành, tôi bắt đầu đi tìm và lục soát hết những suy nghĩ, những lo lắng hoang mang sợ hãi mà mình đã trải qua thời gian gần đây nhất cho tới khi tôi đã nhận thức được. Tôi được yêu cầu viết lại một cách thật chi tiết, cụ thể về từng nỗi sợ, từng lo lắng của mình. Viết tới đâu, cái cảm giác như mình đang đối diện thật với từng nỗi sợ, nỗi lo lại xuất hiện tới đó. Có lúc cả người tôi run bắn lên cầm cập, toàn thân nóng bừng, mồ hôi thấm đẫm, mệt mỏi và tim đập loạn lên, tâm hồn thì hoảng loạn.

Khi viết về nỗi sợ bị bỏ rơi, bị bỏ đói, ký ức lúc tôi khoảng 5-6 tuổi, đi chơi về, không có……………………….

Bài đọc thêm: Thế giới SEX trong tôi phần II

Kính mời quý độc giả đón đọc phần II

Ngọc Lâm Tuyết

Nguồn: svconggiao.net

Bình luận
error: Content is protected !!