Hôm nay Chúa Giêsu dùng phép lạ để nói với chúng ta về tiến trình đức tin. Việc chữa lành người mù, diễn ra trong hai phần, cho chúng ta thấy rằng đức tin không phải là ánh sáng đến ngay lập tức, nhưng hầu hết thời gian chúng ta phải đi theo một con đường được đánh dấu để đưa chúng ta đến gần ánh sáng hơn để có thể nhìn rõ. Tuy nhiên, bước đầu tiên của đức tin – tức là bắt đầu nhìn thấy thực tại qua ánh sáng của Thiên Chúa – đã là lý do để vui mừng, như Thánh Augustinô đã diễn tả: “Một khi mắt chúng ta được chữa lành, thì chúng ta còn có thể có điều gì giá trị hơn, hỡi anh em thân mến của tôi? Hạnh phúc thay những ai nhìn thấy ánh sáng này, dù nó chiếu từ thiên đàng hay phát ra từ một ngọn đuốc. Và thật bất hạnh cho những ai không nhìn thấy được điều đó!”
Bài đọc thêm:Men biệt phái và Hêrôđê
Khi đến Bết-sai-đa, họ đem một người mù đến với Chúa Giê-su để Người đặt tay trên người đó. Việc Chúa Giêsu dẫn anh ra ngoài có ý nghĩa đặc biệt. Phải chăng điều này có nghĩa là để lắng nghe lời Chúa, để khám phá đức tin và thực tại nơi Chúa Kitô, chúng ta phải bước ra khỏi chính mình, ra khỏi những nơi chốn và thời điểm ồn ào làm chúng ta ngột ngạt và choáng ngợp, để nhận được sự soi sáng đích thực?
Bài đọc thêm: Chữa lành bệnh câm điếc!
“Người cầm lấy tay anh mù, đưa ra khỏi làng, rồi nhổ nước miếng vào mắt anh, đặt tay trên anh và hỏi : “Anh có thấy gì không ?” (Luca 8:23). Cử chỉ này nhắc chúng ta nhớ đến Bí tích Rửa tội: ở đó, Chúa Giêsu không còn đổ nước bọt trên chúng ta nữa nhưng Người nhúng toàn thể con người chúng ta vào nước cứu độ và trong suốt cuộc đời, Người chất vấn chúng ta về những gì chúng ta thấy dưới ánh sáng đức tin. Sau đó, “Người lại đặt tay trên mắt anh, anh trông rõ và khỏi hẳn ; anh thấy tỏ tường mọi sự.” (Lc 8:25); Khoảnh khắc thứ hai này gợi nhớ đến bí tích Thêm Sức, qua đó chúng ta nhận được sự trọn vẹn của Chúa Thánh Thần, để cuối cùng đạt đến sự trưởng thành trong đức tin và nhìn thấy rõ ràng. Việc lãnh nhận Bí tích Rửa tội và quên Bí tích Thêm sức thì thực ra chỉ cho phép chúng ta được nhìn thấy một phần mà thôi.
“Chúng ta hãy để Chúa Giêsu chữa lành cho mình, Đấng có thể và muốn ban cho chúng ta ánh sáng của Thiên Chúa! Chúng ta hãy thú nhận sự mù quáng, sự cận thị của mình, và trên hết, phải biết thú nhận và biết chừa cải điều mà Kinh thánh gọi là “tội lớn nhất ”: đó là “Tội kiêu ngạo”. (Bênêđictô XVI).
Cha Joaquim MESEGUER Garcia – (Rubí, Barcelona, Tây Ban Nha)