Kể từ khi bị nghiện, “tự sướng” nhiều, tôi trở thành nô lệ cho chúng và sống một lối sống vô kỷ luật, không biết đến ngày mai là gì. Tôi đã lãng phí quá nhiều thời gian để dìm mình vào những chuyện vô bổ. Tôi có thể thức đến 2 – 3 giờ sáng chỉ để xem phim và làm chuyện đó, dù biết ngày mai tôi phải đi học hay đi làm sớm. Những tình cảnh đó là chuyện xảy ra như cơm bữa đối với tôi. Khi đã nghiện lên thì tôi bất chấp tất cả. Tôi chẳng tập trung vào việc học. Tôi bỏ bê bài vở và cũng không làm việc một cách nghiêm túc. Bản thân tôi cảm thấy, từ khi tôi rơi vào tình trạng đó, trí nhớ của tôi trở nên suy giảm nghiêm trọng. Tôi không thể tập trung để học tập, làm việc và tôi suy nghĩ tiêu cực, bi quan nhiều hơn. Tôi trở nên nhút nhát với người khác và tự khép mình lại, đặc biệt là với phụ nữ. Tôi sợ họ biết sự thật về tôi rồi chế giễu, khinh thường và kinh tởm tôi. Nhưng tôi lại trở nên nóng tính với những người thân của tôi. Tôi có thể chửi mắng, đánh đập, trút giận lên họ một cách vô cớ. Sức khỏe tôi suy giảm, tôi trở nên gầy gò ốm yếu và không làm được việc gì nên hồn. Kể từ đó, tôi cảm thấy mình là kẻ vô dụng và nhiều lần tôi đã rơi nước mắt vì không biết mình phải làm thế nào nữa, cuộc đời của mình sẽ đi về đâu! Làm sao tôi có thể thoát ra khỏi tình cảnh bi đát này mà sống cho xứng với phẩm giá của một con người!
Vào khoảng tháng 5 năm 2018, trong một lần lang thang trên mạng xã hội, tôi bắt gặp được bài chia sẻ của một người bạn với tựa đề: “Tâm sự của kẻ nghiện tình dục – Phần một.” Như bị đánh trúng vào tim đen, tôi bắt đầu đọc với hi vọng tìm ra lối thoát cho mình. Đọc hết phần một, tôi tìm để đọc phần hai nhưng chưa có, tôi tự nhắc nhở mình đọc kỹ phần một và chờ phần hai để đọc tiếp. Đọc phần hai xong, tôi như có động lực để quyết tâm. Tôi lưu vào máy, chụp màn hình để đọc với hi vọng được thoát ra khỏi bệnh nghiện tình dục. Tuy vậy, một lần nữa tôi lại đứt gánh giữa đường, tôi vẫn lao đầu vào các trang mạng và vẫn cứ chứng nào tật nấy. Dù rằng thỉnh thoảng, tôi vẫn đọc lại những chia sẻ của họ, nhưng chẳng thay đổi được gì. Thời gian cứ thế trôi đi một cách lặng lẽ, tôi vẫn như vậy, vẫn là kẻ nghiện “tự sướng”.
Bài đọc thêm: Con nghiện – Phần II
Cho đến một ngày đẹp trời tháng 12 năm 2018, cũng trong lúc đang lang thang trên trang mạng xã hội thì tôi bắt gặp được một bài chia sẻ cũng là của người bạn đó về một tập phát sóng của chương trình radio “Chuyện thật có thật”. Nội dung của tập phát sóng đó nói về vấn đề bị lạm dụng tình dục. Tôi nghe đi nghe lại, nghe tiếp những tập sau cũng nói về vấn đề tình dục. Nghe xong mấy bài đó, một lần nữa tôi bị cuốn hút vì đó là vấn đề nan giải của mình. Sau một lúc tìm kiếm, cuối cùng tôi cũng tìm ra được địa chỉ liên hệ của một nơi gọi là “nhà tĩnh tâm”, nơi đã cho ra chương trình radio này. Tôi chủ động liên hệ để tìm hiểu thêm và sau khi hoàn thành hồ sơ thân chủ, tôi được đến với nhà tĩnh tâm. Thứ ba, ngày 22/02/2019, tôi chính thức đặt chân đến đây, để bắt đầu bước vào sa mạc, với sự hướng dẫn của một vị đồng hành.
Bài đọc thêm: Con nghiện – Phần III
Kính mời quý độc giả đón đọc phần V
Hoàng Nguyên
nguồn: svconggiao.net