Dù thế, nhưng không thể hiểu được tại sao nó lại khiến tôi rất tò mò. Tôi bị nó hút chặt vào lúc nào không hay. Tôi không dám yêu, không dám nói chuyện và chơi với bất kì đứa con trai nào. Có lẽ vậy nên trong mắt bạn bè, tôi luôn là cô bé có tâm hồn trong sáng. Nhưng đâu ai biết rằng, tôi đang bị cơn khát của dục vọng trói buộc, một cơn khát mà lí trí tôi không thể thắng nổi. Tôi không thể nào tập trung được vì đầu tôi lúc nào cũng nghĩ đến những chuyện ấy. Mỗi khi buồn hay căng thẳng, tôi bị nó điều khiển mà không thể nào thoát ra được. Những lúc không thắng được cám dỗ, tôi đã tìm đến việc “tự sướng”. Sau mỗi lần như thế, chắc bạn cũng đoán được, tôi đã rơi vào trạng thái mặc cảm tội lỗi nặng nề. Tôi oán trách bản thân mình và cảm thấy sợ hãi. Tôi sợ vì mình dám làm chuyện tày đình đó. Tôi đã rất ghét bố và khinh thường mẹ, bởi chính họ đã biến cuộc đời của một đứa trẻ đáng lẽ ra được hưởng những giây phút ngây thơ bị vùi dập trong đống dục vọng điên loạn. Tôi quằn quại trong thế giới đó mà không có lối giải thoát. Tôi chỉ biết trốn vào những góc tối mà khóc, tôi nấc lên những tiếng của một kẻ tội lỗi. Tôi cứ nghĩ rằng mình có phải sống như vậy mãi sao! Trong đau đớn vật vã, tôi được một người bạn giới thiệu ra Hà Nội tĩnh tâm.
Đến với nhà tĩnh tâm, tôi được vị đồng hành hướng dẫn cầu nguyện và làm bài. Và rồi, kí ức đó trỗi dậy một cách mãnh liệt khi tôi đối diện với Thiên Chúa. Vị đồng hành đã giúp tôi đối diện với thế giới tính dục của mình nhưng tôi đã trốn tránh nó. Tôi sợ hãi, tôi sợ mình sẽ xấu hổ khi mọi người biết về mình. Kí ức đó đã làm cho tôi tổn thương, làm cho tôi đau và kí ức tội lỗi đó khiến tôi không thể tha thứ cho chính mình được. Nhưng sau khi được người đồng hành trấn an và khích lệ, tôi cũng đã vâng lời làm theo hướng dẫn. Bài tập tôi được giao đó là viết về những kí ức trong quá khứ của mình. Khi viết đến từng kí ức, tất cả mọi cảm xúc trong tôi như được sống lại. Tôi hận chính mình và hận cả những người đã gây ra thương tổn cho tôi. Rồi cả những kí ức về người anh trai hiện lên trong tôi…
Bài đọc thêm: Thế giới SEX trong tôi – phần I
Tôi hãi hùng khi nhớ lại mỗi đêm anh trai đều làm vậy với tôi, anh chờ lúc tôi ngủ say rồi anh ôm chặt tôi, anh hôn tôi và sờ vào cơ thể của tôi. Tôi sợ hãi cái bóng đêm dơ bẩn đó. Tôi đau… đau lắm! Tôi chỉ muốn chết thôi. Tôi thấy mình thật dơ bẩn. Tôi không dám rước lễ. Cả một màn đêm bao trùm lấy tôi. Tôi đã từng nghĩ rằng tất cả là kí ức, là quá khứ và đã dặn lòng mình sẽ không bao giờ kể cho bất cứ ai, sẽ chôn giấu nó nơi sâu nhất của tâm hồn. Nhưng đối diện với Thiên Chúa là Đấng Toàn Năng giàu lòng thương xót, tôi không thể nào che giấu được. Chỉ khi đối diện với chính mình và mở cánh cửa cho thế giới tăm tối hé lộ thì ánh sáng của Chúa mới len lỏi vào được. Tôi can đảm tiếp tục cuộc hành trình đầy khó khăn này.
Tôi viết ra những gì đang tồn đọng trong đầu tôi, không chỉ một lần mà rất nhiều lần. Tất cả những gì tôi thấy, tôi nghe, tôi làm, tôi ……………………………………..
Bài đọc thêm: Vị linh mục “ôm” 6.000 thai nhi
Kính mời quý độc giả đón đọc phần III
Hướng Dương
Nguồn: svconggiao.net