Icon Collap
...
Trang chủ / Giây phút Carlo Acutis qua đời

Giây phút Carlo Acutis qua đời

Các bác sĩ và cha tuyên úy nhớ lại giây phút trước khi Carlo Acutis qua đời

Các bác sĩ và cha tuyên úy nhớ lại giây phút trước khi Carlo Acutis qua đời – Cha tuyên úy Sandro Villa, người xức dầu cho chân phước Carlo Acutis nhớ lại những giờ cuối đời của Carlo: “Carlo đã lãnh nhận các bí tích cuối cùng mà anh cảm thấy cần.”

Cuộc gặp của các bác sĩ và cha tuyên úy ở Assisi. Ảnh: Giáo phận Assisi – Nocera Umbra – Gualdo Tadino

acistampa.com, Veronica Giacometti, 2020-10-15

Chứng từ và tưởng nhớ trong cuộc gặp ngày thứ ba 13 tháng 10 tại Assisi với các bác sĩ đã gần với Carlo Acutis trong những giây phút cuối cùng thật là nhiều và cảm động. Cha tuyên úy Sandro Villa, người xức dầu cho anh nhớ lại: “Carlo đã lãnh nhận các bí tích cuối cùng mà anh cảm thấy cần.”

Các bác sĩ của bệnh viện San Gerardo ở Monza, nơi Carlo được điều trị bệnh bạch cầu ở giai đoạn cuối nhấn mạnh trong cuộc họp do Giáo phận Assisi – Nocera Umbra- Gualdo Tadino tổ chức: “Ánh mắt dịu hiền của Carlo nhìn chúng tôi dạy cho chúng tôi hiểu, cuộc sống dù ngắn hay dài cũng phải sống hết mình cho mình, nhưng cũng và trên hết là cho người khác.”

Bài đọc thêm:  Trẻ em thánh thiện, Giáo Hội ngày mai

Linh mục Sandro Villa nhớ lại: “Năm 2006, vào một ngày tháng 10, tôi gặp Carlo, em đã được báo trước sắp chết. Tôi được mời đến để xức dầu và để ban Mình Thánh Chúa. Trong một căn phòng nhỏ ở cuối hành lang, tôi đứng trước một cậu bé.”

Giây phút Carlo Acutis qua đời – Cha tuyên úy nói tiếp: “Khuôn mặt của Carlo xanh xao nhưng thanh thản làm tôi ngạc nhiên, tôi không tưởng tượng được nơi một người bệnh nặng, đặc biệt còn trẻ lại có một nét thanh thản như vậy. Tôi cũng ngạc nhiên trước sự điềm tĩnh và sốt sắng, dù em khó khăn khi anh lãnh nhận hai bí tích này. Đó là cuộc gặp duy nhất của tôi với Carlo, em ở vài ngày ở bệnh viện: một cuộc gặp ngắn ngủi, vì em rất đau. Lời duy nhất là lời chào lẫn nhau và lời cám ơn. Mẹ của em đưa tôi ra khỏi căn phòng nhỏ. Gương mặt bà mệt mỏi, ngơ ngác trước cảnh đau đớn ập đến với gia đình. Trong một lúc, gương mặt thanh thản của Carlo hiện về trong tâm trí tôi. Sau vài năm, khi tôi ở bệnh viện này, tôi biết em đã là “bậc đáng kính” mà Chúa đã cho tôi gặp em dù chỉ trong giây lát. Sau đó tôi có mặt ở cuối giai đoạn cấp giáo phận của tiến trình phong chân phước. Và tôi quyết định tìm hiểu cuộc đời của em. Tôi phát hiện em rất yêu Chúa Giêsu hiện diện trong Thánh Thể vì thế tôi bắt đầu hiểu một số lời của em. ‘Mọi người sinh ra đều là bản gốc’: với mỗi chúng ta, Ngài, trong tình yêu của Ngài, Ngài đã thiết lập một con đường thánh thiện cho từng người để mỗi người có thể thực hiện trọn vẹn.”

Vào cuối cuộc họp, như đã được Giáo phận Assisi thông báo trước, hai bác sĩ Andrea Biondi và Mòmcilo Jankovic của Phòng khám Nhi khoa và Trung tâm Huyết học Nhi khoa tại bệnh viện San Gerardo ở Monza đã đọc một bài viết: “Carlo giống như ngôi sao băng lướt nhanh trong phòng chúng tôi: bệnh bạch cầu đã cướp anh đi trước khi chúng tôi kịp tìm hiểu trường hợp của anh một chút. Nhưng chúng tôi vẫn còn nhớ đôi mắt hiền dịu của anh, ánh mắt đầy chú ý đến những gì đang xảy ra với mình, ánh mắt dũng cảm, thương yêu và rất thiện  cảm. Đức tin của anh vào Chúa mà anh muốn và vẫn còn muốn, đức tin này anh có trong lòng và anh muốn truyền cho người khác, cho người anh em. Trong trắng, nhưng choáng váng trước trận chiến mà anh ta đang thua. Ánh mắt dịu hiền của anh dù ở trong trường hợp bi thảm đã dạy cho chúng tôi rất nhiều điều: cuộc sống dù ngắn hay dài cũng phải sống hết mình cho mình, nhưng cũng và trên hết là cho người khác.”

Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch

Nguồn:  phanxico.vn

Bình luận
error: Content is protected !!