Icon Collap
...
Trang chủ / Con Nghiện – Phần III

Con Nghiện – Phần III

Thời đó, tôi đã có một cái nhìn lệch lạc và sai lầm về tình dục. Một mặt, tôi coi nó là một cách để mang lại cái cảm giác khoái lạc cho thân xác và coi người phụ nữ như một công cụ để thỏa mãn ham muốn xác thịt đó. Vì thế, tôi đã trở thành một kẻ nghiện tình dục nặng. Mặt khác, tôi lại coi những ham muốn tình dục là thứ dơ bẩn và tội lỗi cần phải tránh xa. Tôi chán ghét, chối bỏ và muốn gạt chúng ra khỏi cuộc sống của tôi. Nhưng đáng thương thay, càng có cái nhìn lệch lạc và sai lầm về nó như thế thì những ham muốn tình dục lại càng ám ảnh tôi. Nó chi phối và tác động lên cảm xúc của tôi. Nó như muốn nói với tôi rằng tôi cần phải trả lại vẻ đẹp nguyên tuyền vốn có cho nó. Và thực sự, nó làm cho cuộc sống của tôi chao đảo, mệt mỏi.
Bài đọc thêm: Con Nghiện – Phần II

Con Nghiện - Phần III

Cũng chính vì thế mà khi nghĩ đến tình dục, nghĩ đến những cảnh nam nữ làm chuyện đó với nhau, thấy những người phụ nữ trẻ đẹp ở ngoài đời, tôi lại có một cảm giác sợ hãi, bối rối và muốn trốn tránh nó. Nhưng càng sợ hãi, càng trốn tránh thì những kí ức tình dục mà tôi đã du nhập vào càng nổi loạn, càng đòi buộc, càng kích thích và đòi buộc tôi phải “tự sướng”. Càng không chấp nhận, càng không dám đối diện thì tình dục càng ám ảnh tôi nhiều hơn. Bệnh nghiện tình dục nơi tôi càng ngày càng nặng thì sự mặc cảm tự ti về nó lại càng tăng. Cảm giác sau mỗi lần “tự sướng” là mặc cảm tội lỗi. Tôi dằn vặt, trách móc bản thân thật nhiều. Tôi hận bản thân mình sao quá ngốc nghếch như thế, sao vẫn cứ sa lầy khi biết nó là tội lỗi, biết đó là hành động chẳng mang lại ơn ích gì cho mình. Và vì có khi trách hận bản thân mình quá nên tôi sinh ra chán nản, thất vọng và “tàn phá” bản thân mình một cách điên cuồng trong khi làm chuyện đó, hoặc có lúc tôi tự đánh mình, cắn mình, đập phá đồ đạc, đấm vào tường hay đập đầu vào tường… Lòng tôi có lúc cứng như đá, không còn cảm giác tội lỗi nữa, nhưng có lúc lại tràn ngập những hoang mang, lo lắng.

Là một kẻ nghiện tình dục, tôi cảm thấy rất buồn vì bấy lâu nay tôi đã bao bọc nó bằng một vẻ bề ngoài hiền lành, ít nói và thánh thiện mà không ai biết sự thật kinh khủng về tôi. Tôi rất buồn và xấu hổ khi cảm thấy mình có lỗi với gia đình, với những người thân yêu và với tất cả những người đã đặt sự kì vọng ở nơi tôi. Tôi không thể tưởng tượng nổi sẽ bi đát như thế nào khi họ biết được sự thật trần trụi về con người tôi. Họ sẽ thất vọng nặng nề khi biết tôi phản bội họ. Có lúc tôi đã bật khóc vì cảm thấy có lỗi với họ, nó rất đau nhưng không hiểu sao tôi lại cảm thấy bất lực và không thể vượt qua được chứng nghiện tình dục. Một sự mặc cảm tội lỗi vô cùng lớn bao trùm lên con người tôi. Tôi đã bị nó chi phối một cách mạnh mẽ và tôi cảm thấy mình không còn xứng đáng với bất kì ai nữa. Tôi buồn nhiều và buồn nhiều.
Bài đọc thêm: Con Nghiện – Phần I

Kính mời quý độc giả đón đọc phần IV

Hoàng Nguyên
nguồn: svconggiao.net

 

Bình luận
error: Content is protected !!