Đến với người đồng hành, nó đã không còn sợ hãi mà can đảm, mạnh mẽ đối diện với những thứ tội lỗi ghê rợn kia. Nó viết đi viết lại tất cả, viết để xả những thứ rác rưởi kia ra khỏi đầu của mình. Sau khi viết, ngài hướng dẫn nó tập đối diện với kí ức từng ngày để được chữa lành. Không sợ hãi, không trốn tránh nhưng làm quen và làm bạn để nói chuyện với chúng. Vị đồng hành còn dạy tôi cách để hóa giải năng lượng tính dục nơi mình qua những công việc lao động, qua thể dục thể thao và qua cách làm việc trí óc cần mẫn mỗi ngày. Chính nơi đây, nó được biết rằng tính dục chẳng xấu xa như nó thường nghĩ nhưng là một món quà được trao tặng cho con người.
Bài đọc thêm: Làm cớ cho người ta sa ngã
Có thể nói, cuộc sống đau khổ của nó đã khép lại và bước sang một trang mới. Nó đã hiểu một phần nào đó về con người bí ẩn của mình. Và nó cũng đã có những giải pháp để xả, để giúp cái đầu được thanh thoát, nhẹ nhàng hơn khỏi những chuyện tính dục kia. Bước sang tuổi 19, nó đã trở thành một cô gái vui vẻ, bình an và hạnh phúc hơn rất nhiều. Nó thầm biết ơn trời đã cho nó được gặp gỡ những ngôi sao sáng, gặp gỡ những vị cứu tinh mà Ngài đã quy tụ lại nơi nhà tĩnh tâm bé nhỏ này. Mọi người đã trở thành gia đình và là kí ức đẹp trong thời thanh xuân của nó.
Đó là tất cả những gì tôi muốn gửi đến các bạn, những chàng trai cô gái đã và đang phải loay hoay chiến đấu với những đêm dài định mệnh nghiệt ngã nơi mình. Các bạn hãy can đảm lên, đừng sợ! Thà một lần đau đớn quằn quại trong nước mắt còn hơn là phải sống lay lắt trong sự giày vò và nô lệ của tính dục, của những kí ức xấu. Thà một lần phải rớm máu còn hơn là chấp nhận rỉ máu suốt cả đời mình. Niềm vui chỉ đến với chúng ta khi chúng ta can đảm vứt bỏ và tẩy xóa những nỗi đau nơi mình.
Bài đọc thêm: Đêm Dài Định Mệnh – phần III
Oải hương
Nguồn: svconggiao.net