Tôi kể lại cho vị đồng hành những điều đó. Ngài đã phân tích cho tôi hiểu rằng, có thể trong lúc ngủ chung với mẹ, bà đã dùng cơ thể tôi để thỏa mãn cho cơn khát dục vọng của bà. Mẹ tôi là một người tính dục rất mạnh trong khi bố tôi lại rất yếu. Bố không thể đáp ứng được nhu cầu tính dục cho mẹ. Hơn nữa, khi đó nhà tôi có 8 người con rồi, mẹ tôi không muốn có con nữa nên sẽ hạn chế làm chuyện đó với bố. Và tôi đã trở thành phương án thay thế cho bố mỗi khi cơn ham muốn tình dục của mẹ lên cao. Dần dần, mọi thứ trong tôi sáng rõ hơn. Tôi càng tin chắc suy đoán của vị đồng hành là chính xác. Chắc chắn mẹ nghĩ tôi còn nhỏ chưa biết gì nên rất nhiều lần đã có những hành vi nào đó để thỏa mãn ham muốn của mình và khiến cho tôi vô cùng sợ hãi, ghê tởm. Cũng chính vì vậy, cho đến bây giờ, mỗi khi bắt gặp cảnh tượng mơn trớn nào xuất hiện thì cảm giác sợ hãi đó lại trào lên trong tôi một cách mạnh mẽ.
Bài đọc thêm: Tâm sự của người nghiện tình dục – Phần I
Nhờ tìm ra nguyên nhân này mà tôi đã lý giải được phần nào những biểu hiện của nỗi sợ đó bấy lâu nay tôi không thể giải thích được. Thứ nhất, nó lí giải cho tôi biết tại sao tôi cảm thấy ớn lạnh mỗi khi gần mẹ hay khi bắt gặp cảnh những bà mẹ âu yếm con cái và cho con cái bú mớn, tôi lại rùng rợn cả lên. Chính hình ảnh đó đã tái hiện lại kí ức thời thơ ấu của tôi. Thứ hai, tôi đã hiểu tại sao tôi lại rất sợ những người muốn gần gũi, thân mật với tôi một cách thầm kín và đầy dâm đãng hay muốn chiếm hữu tôi để thỏa mãn nhu cầu tình dục của họ. Thứ ba, nó cũng giúp tôi hiểu tại sao tôi luôn cho rằng không có tình yêu thương nào trong sáng, nó đều bị vấy bẩn bởi tình dục. Bởi vì, thứ tình thương đầu đời tôi nhận được đã nhuốm nặng nhục dục.
Đặt tên và tìm ra được nguyên nhân của căn bệnh đó là bước đầu tiên giúp tôi được giải thoát. Tôi đã có thể kiểm soát được nỗi sợ đó mỗi khi nó ập đến. Theo chỉ dẫn của vị đồng hành, một lần nữa tôi viết ra những biểu hiện của nỗi sợ hãi đó cách chi tiết nhất có thể, nhằm làm cho những cảm xúc sợ hãi đó được tái hiện và xả nó ra. Mỗi khi nó ập đến thì tôi tập đối diện với chúng trong ý thức, để dần dần cảm thấy không còn quá đáng sợ. Cùng với cố gắng trên, tôi tiếp tục đối diện với những tổn thương, đổ vỡ trong mình. Hiện tại, tôi thấy bình an và đã làm chủ được nỗi sợ đó. Và kế hoạch sắp tới của tôi là tập đối diện với mẹ tôi. Làm sao để tôi có thể gần được với mẹ. Với thời gian, tôi tin rằng những tổn thương của tôi sẽ chữa lành.
Đó là hành trình sa mạc tìm về với gốc rễ sự thật mà tôi đã trải qua để lấy lại sự bình an và hạnh phúc mà lẽ ra tôi được tận hưởng như bao đứa trẻ khác. Hành trình ấy đầy gian nan, thử thách và cũng chẳng ít cám dỗ của ma quỷ, nhưng nhờ sự nâng đỡ, động viên khích lệ của người đồng hành và những anh chị em cùng cảnh ngộ trong nhà tĩnh tâm mà tôi đã vượt qua. Và giờ đây, nhìn lại những biến cố đã xảy đến với tôi, tôi muốn gửi một lời nhắn nhủ tới mọi người, đặc biệt là các bậc phụ huynh một nguyện ước chân thành: Xin đừng dùng trẻ con làm công cụ thỏa mãn cho nhu cầu tình dục của mình. Đừng nghĩ rằng những hành vi tính dục của mình đối với con trẻ là vô thưởng vô phạt. Không, nó sẽ để lại những ảnh hưởng lâu dài và phá hoại cuộc đời của đứa bé. Xin hãy ra sức bảo vệ, gìn giữ con cái mình và dạy cho con cái cách tránh xa các nguy cơ bị kẻ xấu làm hại. Nhờ đó, các em sẽ có được một tâm hồn trong sáng, không bị những kí ức xấu về tính dục ám ảnh và điều khiển như tôi.
Bài đọc thêm: Đồng tính – Sự thật hay ngộ nhận?-Phần I
Hoa Anh Đào
Bài viết độc quyền tại svconggiao.net