Hành trình Mẹ giải thoát con
Trong mỗi chúng ta, chắc hẳn ai cũng đã từng trải qua nhưng khó khăn và thử thách. Nhưng điều quan trọng là chúng ta có biết vững tin vào Thiên Chúa và phó thác tất cả trong uy quyền của Ngài không? Hay chúng ta chỉ biết dựa vào sức riêng của mình mà đẩy Chúa, đẩy Mẹ ra ngoài. Dưới đây là lời chứng của một con chiên lạc. Chị đã được Mẹ thực hiện phép lạ trên chính cuộc đời mình. Trong ngục tù tăm tối thì chính Mẹ Hằng Cứu Giúp đã cứu thoát chị. Hôm nay chị muốn nói lên tất cả các ân huệ mà Mẹ đã ban cho chị cũng như gia đình chị. Để làm chứng cho Chúa và Mẹ. Để làm chứng cho đức tin người Kitô giáo.
Con là Anna Nguyễn Thị Hiền, 34 tuổi, sinh ra và lớn lên ở Bạch Sa, Hàm Yên, Tuyên Quang, thuộc giáo xứ Đồng Chương, giáo phận Bắc Ninh. Ngày 02.09.2016, con lập gia đình. Chồng con là Phêrô Nguyễn Hữu Công, 40 tuổi, là người lương giáo. Công việc hiện tại của gia đình con là buôn bán tạp hóa. Dù là người đạo gốc nhưng đức tin của con rất yếu. Nên khi lấy chồng không cùng tôn giáo thì niềm tin đó càng mỏng giòn hơn. Con chỉ biết lao đầu vào kiếm tiền. Như một guồng máy cứ miệt mài chạy theo mọi thứ của thế gian. Càng ngày con càng đẩy Chúa ra khỏi gia đình con, ra khỏi cuộc đời con. Nên những cái mà con thu lượm được đó chính là đau khổ chồng chất đau khổ.
Cho tới một ngày vào tháng 01 năm 2010, con mang bầu đứa con thứ hai thì con thường xuyên bị đau đầu, hoa mắt, chóng mặt, mất ngủ… Đi khám thì bác sĩ cho uống thuốc liên tục trong vòng 9 tháng. Nhưng sau một năm khi sinh con xong thì bệnh cũng không hề thuyên giảm.
Hành trình Mẹ giải thoát con – Đến năm 2012, con đi bệnh viện 108 (Hà Nội), bác sĩ chẩn đoán là bị thiếu máu lên não và rối loạn tiền đình. Dù con đã kiên trì uống thuốc trong vòng nửa năm nhưng bệnh cũng không khỏi. Sau đó con lại đến bệnh viện Việt Tiệp (Hải Phòng) tiêm thuốc trong vòng một tuần. Nhưng hơn sáu tháng uống thuốc cũng không có gì thay đổi. Con lại tiếp tục ra ngoài lấy thuốc của PGS.TS Hùng. Nhưng hai, ba tháng sau con thường xuyên bị hoa mắt, chóng mặt và ngã liên tục. Sau những tháng ngày chữa trị mà không khỏi, con lại lên bệnh viện Bạch Mai (Hà Nội), uống thuốc sáu tháng trời. Rồi về bệnh viện Đông Khê (Hải Phòng), uống thuốc và điều trị cũng gần sáu tháng. Bệnh dần hồi phục, con có thể đi chợ buôn bán được. Nhưng chỉ mười ngày ngưng sử dụng thuốc thì người con béo phì ra, cơ thể như trương lên. Vừa lo vừa sợ nên con đã không dám uống thuốc nữa. Gia đình đã đưa con vào bệnh viện Việt Tiệp và nằm đó mười ngày. Nhưng cũng chẳng khá hơn bao nhiêu. Được mọi người mách bảo, con đến Thái Bình lấy thuốc của ông Hạc, uống khoảng hai trăm thang thuốc. Lương thực hàng ngày của con là thuốc. Cơm con có thể không ăn nhưng thuốc thì không thể bỏ được.
Bài đọc thêm: Giải mã bí mật và chữa lành
Hành trình Mẹ giải thoát con – Đến năm 2016, em rể con là Vũ Văn Khánh mất. Khi con tới đọc kinh cầu nguyện cho em cùng cả nhà thì con thấy quan tài bị ướt. Con thắc mắc và hỏi thì mọi người bảo: Có một con bé nào bên lương đã bôi nước gì lên quan tài. Nghĩ không có gì nên con mặc kệ nó. Con đã ở lại nhà em rể cho tới sáng. Bỗng nhiên con cảm thấy người con có điều gì đó rất kỳ lạ. Con cứ nói luyên thuyên mà không điều khiển được. Dường như con cảm thấy em rể đang nói chứ không phải con nói.
Trong con như tồn tại hai con người khác. Miệng con thì nói liên tục trong nửa tiếng mà không ngưng nghỉ: “Tại sao để cho con bé kia bôi nước vào quan tài của em?”, “Bá Hiền ơi, bá bị bệnh nặng lắm! Em thương bá lắm! Em sẽ phù hộ cho bá khỏe mạnh.”, “Bá Hiền ơi, em đang ở trong người bá, bá bảo mọi người lấy chậu nước mà rửa mặt đi, để cho em ra khỏi người bá cho bá đỡ mệt.”
Mọi người đã làm theo. Lấy thau nước cho con rửa mặt. Nhưng cái giọng ấy lại hét vang lên: “Em không ra được“. Con vội vàng lại chạy xuống nhà tắm. Chồng con ngăn lại. Con đã lấy dép đập vào mặt chồng rồi lấy nước dội hết lên người. Con thấy khó chịu, khó thở, buồn bực. Người con như có hàng tấn đá đè nặng lên. Con đòi gặp con bé Hảo – người đã bôi nước vào quan tài em rể con. Cả nhà hốt hoảng, người thì nghĩ con bị điên, người thì nghĩ em rể nhập vào người con. Khi con bé Hảo tới thì con ra sức chửi rủa nó và không cho mọi người đem quan tài đi chôn. Con phá phách, vứt hết hoa trên quan tài xuống và không cho mọi người đọc kinh.
Mọi người kéo con lên xe để chở về nhà. Họ đưa cho con một chai nước. Con vừa uống vừa đổ lên mặt cho mát rồi kêu lên “Nước gì mà mặn thế?”. Mọi người bảo nước phép. Từ khi uống nước, người con dễ chịu, tỉnh táo và không nói nhảm nữa. Sau đó chồng con chở Cha xứ đến thì cha bảo: Con không bị ma tà gì cả, đó là bệnh của con thôi.
Hành trình Mẹ giải thoát con – Về đến nhà con thấy khó thở như có ai đó bóp nghẹt cho con chết luôn. Chồng đưa con vào bệnh viện Việt Tiệp. Con cứ nằng nặc đòi gọi con bé Hảo đến. Khi nó đến , miệng nó cứ lẩm nhẩm Nam Mô A Di Đà Phật. Con mắng thẳng vào mặt nó: “Mày có đọc như thế thì thằng Khánh cũng không ra được khỏi người tao đâu”. Sau đó nó gọi cho chủ của nó ở trong miền Nam để tìm cách giải thoát cho con. Ông chủ nó bảo phải đi tìm một ông pháp sư cao tay mới trừ được. Con đã nghe lời hắn và tìm đến ông pháp sư Thích Quảng Tùng nổi tiếng ở chùa Hàng (Hải Phòng) để bắt em rể trong người con ra.
Ông pháp sư đặt một viên đá trên đầu con, xoay một vòng, đọc kinh niệm phật, rồi có tiếng phát ra trong đầu con là “Thằng Khánh lên Thiên đàng rồi”. Người con trở nên nhẹ nhàng hơn hẳn. Nhưng về đến nhà thì con mệt mỏi và đờ đẫn hơn lúc trước. Con lại uống thuốc bắc. Miệng lúc nào cũng méo mó và nói linh tinh mà con không thể kiểm soát được. Con bắt đầu sợ mọi thứ, đặc biệt là dao. Đầu con lúc nào cũng chỉ có hình ảnh con dao. Nhìn thấy ô tô là con chỉ muốn lao đầu vào mà tự tử. Con thèm muốn được chết. Con tuyệt vọng và mất niềm tin vào mọi thứ.
Đến đầu năm 2017 con đi khám, bác sĩ nói là con bị bệnh hoang tưởng. Con lại bắt đầu uống thuốc từ tháng 2 đến đầu tháng 7. Nhưng cũng không có gì thay đổi. Bệnh con càng nặng hơn. Con hết cách rồi Mẹ ạ. Thật sự không còn gì để con bám víu nữa. Con chỉ mong rằng có thể chết đi. Nhưng chết cũng khó thật Mẹ nhỉ.
Bài đọc thêm: Phá thai – Đau khổ và con đường giải thoát
Bao nhiêu lần con muốn tự tử. Nhưng lần nào cũng có một sức mạnh kỳ diệu nào đó ngăn cản. Dù cả thế giới này có quay lưng lại với con. Nhưng Mẹ và Chúa luôn thì luôn ở bên con. Con không nhận ra điều đó vì mắt con đã phủ dày tội lỗi. Trong cái túng quẫn của tăm tối đó thì một tia sáng từ Chúa Thánh Thần tỏa chiếu xuống cuộc đời con. Vẽ cho con một con đường. Mà con đường đó con đã xóa từ lúc nào rồi. Đó là con đường đến với Chúa qua Mẹ
Hành trình Mẹ giải thoát con – Cuối tháng 7 năm 2017, em gái con là Anna Nguyễn Thị Hoàn học ở Hà Nội đi lễ đền Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp ở nhà thờ Thái Hà. Em con nghe mọi người chỉ cho biết Cha Quỳnh chữa bệnh tâm lý rất giỏi. Em đã xin số điện thoại của Cha qua anh Tạ, là người có quen biết Cha. Khi nghe em kể thì một niềm vui vỡ òa trong con. Con gọi cho Cha và một hành trình bí mật đang chờ con phía trước…
Lạy Mẹ Hằng Cứu Giúp là Mẹ của con, tạ ơn Mẹ vì muôn ơn lành Mẹ đã dành cho con. Con là con chiên lạc mang trong mình những tội lỗi, những tổn thương, những bệnh tật. Con mất hết niềm tin vào cuộc sống. Con đã chỉ muốn chết để khỏi phải đau khổ nữa Mẹ à. Trong lúc tuyệt vọng không tìm được lối thoát Mẹ lại ôm lấy con, xoa lên từng vết thương của con, chữa lành những bệnh tật trong con. Những ân huệ đó không bao giờ con có thể đáp lại được. Con muốn hét lên thật lớn cho cả Thế Giới biết về tình thương cao cả đó của Mẹ. Từ sâu trong trái tim, con chỉ muốn nói với Mẹ rằng :”Con tạ ơn Mẹ”.
Con chiên lạc
Anna Nguyễn Thị Hiền
Truyền Thông Hội Mẹ Hằng Cứu Giúp & St Alfonso