Hôm nay, phụng vụ cống hiến cho chúng ta sự chiêm niệm về việc chữa lành một người “điếc và câm” (Mc 7:32). Như chúng ta thấy trong mỗi phép lạ (người mù ở Besaïda và Giêrusalem, v.v.), Chúa kèm theo các phép lạ của Người bằng những cử chỉ. Các Giáo phụ đã cho chúng ta nhìn thấy trong những cử chỉ này là sự tham gia của nhân tính của Chúa Kitô. Vâng, nhân tính của Chúa Kitô chính là một công cụ để Người thực hiện những phép lạ này. Một công cụ mang hai ý nghĩa: một bên là việc hạ mình của Ngôi Lời và sự xích lại gần của Ngôi Lời đối với chúng ta trong tư cách là “con người”(sự đụng chạm, cái nhìn sâu sắc, giọng nói nhẹ nhàng của nó…) và mặt khác là ước muốn khơi dậy trong chúng ta niềm tin tưởng, đức tin và sự hoán cải tâm hồn.
Bài đọc thêm: Mục đích của ngày Sabbat !
Thật vậy, việc chữa lành mà Chúa Giêsu thực hiện trong sứ mệnh của Người vượt xa việc chữa lành thân xác. Trong số những người Ngài yêu thương, những sự chữa lành này nhằm mục đích thoát khỏi tình trạng mù, điếc và tê liệt tâm trí của họ. Đó là sự hiệp thông thực sự giữa đức tin và tình yêu.
Đồng thời, chúng ta thấy phản ứng tri ân của những người lãnh nhận hồng ân là việc loan báo lòng thương xót của Thiên Chúa “Đức Giê-su cấm họ không được kể chuyện đó với ai cả. Nhưng Người càng cấm, họ càng đồn ra.” (Mc 7:36). Họ làm chứng cho hồng ân của Thiên Chúa, họ tràn đầy lòng thương xót và lòng biết ơn chân thành và sâu sắc.
Đối với chúng ta cũng vậy, điều quan trọng là chúng ta luôn cảm nhận được tình yêu thương của Thiên Chúa và tin chắc rằng chúng ta là đối tượng của lòng thương xót vô biên của Người. Chính sự tin chắc chắn này là động lực thúc đẩy lòng quảng đại và tình yêu mà Thiên Chúa mong đợi nơi chúng ta.
Bài đọc thêm: Đôi môi đổi màu – Phần III
Có một số con đường mà chúng ta phải đi theo để sự cảm nhận này được hiện thực hóa trong chúng ta. Đôi khi đó sẽ là một trải nghiệm mãnh liệt và bất ngờ về một phép lạ; nhưng thường xuyên hơn đó là khi chúng ta nhận thức được rằng toàn bộ cuộc đời chúng ta là một phép lạ của tình yêu. Trong cả hai trường hợp và để những cảm nhận và nhận thức này được thực hiện, thì ý thức của chúng ta phải luôn ở trong tình trạng nghèo khó, nghĩa là tràn đầy sự khiêm nhường, đồng thời phải có khả năng lắng nghe tiếng nói của Thiên Chúa một cách chăm chú và chân thành.
Cha Fernando MIGUENS Dedyn – (Buenos Aires, Argentina)